Hiệp khách giang hồ 19

     
Seattle vào giữa tháng Hai chưa vào xuân, tháng nhị còn cái lạnh giá của ngày đông kéo dài, buổi ngày gần 50 độ F, nhưng đêm tối xuống dưới 30 độ. Ngày lập Xuân (the Spring Equinox) năm nay sẽ vào ngày 20 mon 3, tuy thế thật ra những bông hoa Báo Xuân lúc nào cũng nở trước dù trời vẫn còn đấy lạnh.

Bạn đang xem: Hiệp khách giang hồ 19


Buổi sáng sủa thức dậy, kéo màn, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thấy mảnh vườn white xóa, như gồm ai sở hữu đường rắc đêm qua.Tuyết đấy, tuyết rơi khôn cùng nhẹ và rất khẽ, như đường bột rắc trên mặt mẫu bánh, ngon thật, chỉ ao ước chạy ra sân cắm thử một miếng.
Những bé chim sẻ mang đến thật sớm, ríu rít trên mẫu máng thức ăn uống treo bên dưới tán cây Magnolia, bọn chúng làm tung tóe thức ăn uống trên góc miếng sân gạch tầu. Những nhỏ hay vào vườn duy nhất là Dark eyed Junco, chúng bao gồm cặp mắt black lánh, lông mầu sắc xáo trộn hấp dẫn: Đen, nâu nhạt, nâu đậm, color cam ở sống lưng và ánh lên với cái bụng trắng. Rồi những nhỏ American Robin với một cái bụng màu ngói đỏ giỏi màu cam nhạt rục rịch đen. Thọ lâu cũng có thể có những anh Quạ black -Common Raven nơi đâu bay tới, mấy anh này to xác, giờ đồng hồ kêu ồn ào, làm xáo đụng cả miếng vườn im tĩnh.
Tất cả những nhỏ chim này chúng tạo nên sự mùa Xuân ấm cúng và mùa hạ rộn ràng. Giờ kêu ríu rít ko véo von nhưng mà nghe như tiếng của trẻ con thơ tranh nhau một mặt hàng chơi. Chim cũng tranh nhau đậu trên những cái trạc của máng ăn, tranh nhau cất cánh lên bay xuống từ mọi nhánh cây xanh tới loại mảnh sân gạch men tầu đỏ au mặt dưới. Mấy viên gạch đỏ có dấu hiệu rục rịch kê vàng.
Như người, chim cũng có thể có bầu bạn, gồm sanh trứng ấp con để bảo đảm nòi giống. Thân phụ cũng tha cành nhỏ, cỏ thô về làm tổ, chị em ấp trứng cho con ra ràng.

Xem thêm: Giải Thích Ý Nghĩa Màu Xanh Dương Và Xanh Lá Cây, Ý Nghĩa Của Màu Xanh Lá Trong Cuộc Sống »


Đăng ngàyThứ Sáu, mon 3 04, 2022Không có nhận xét nào:
Uy-mua là phiên âm chữ Pháp humour, tôi tìm không ra từ Việt tương đương, đại khái như thể hóm hỉnh, dí dỏm, hài hước, phúng thế, tếu, v.v... Bên cạnh đó có lần tuyệt nhất Linh phiên âm thành u-mặc.
Uy-mua là hóm. Thêm mẫu ý: thừa lên trên số đông không may, vượt lên trên tai họa hay bi kịch. Không các lấy được khoảng cách, độ lùi, mà còn vượt lên trên. Uy-mua là mình tự giễu mình, cùng với giọng đùa trêu ghẹo chứ không chua cay. Khi Cao Tần xưng ông, xưng «gãy cánh đại bàng» thì chưa phải là kiêu, nhưng mà là hóm. Đại ngôn một chút: uy-mua là hòa giải với số mệnh. Nếu đề nghị thu thơ Cao Tần vào dòng hồ lô, thì có thể hô lên một câu ngắn: hòa giải cùng với số mệnh.

*

Trong văn thơ việt nam ít có, nhưng vẫn có, uy-mua. Ca dao có câu hết sức tinh tế:

Tưởng giếng sâu, anh (em) nối sợi dây dài

Ai ngờ giếng cạn, anh (em) nuối tiếc hoài gai dây

Ở nút độ dễ dàng hơn:

Chàng ơi đưa gói em mang

Đưa gươm em xách để quý ông đi không

Và dân giã hơn nữa:

Trời mưa trời gió

Xách đó đi đơm

Chạy về nạp năng lượng cơm

Chạy ra mất đó

(đó: biện pháp để đơm, bắt cá bởi tre đan)


Câu vần vè này không tồn tại nghĩa lý gì, cùng cũng không tồn tại giá trị gì, không tính chất uy-mua. Người không có óc uy-mua sẽ cho là quê mùa, vớ vẩn. Nói lén: Xuân Diệu, sinh thời, là fan sành và sính ca dao. Tuy nhiên ít uy-mua nên hoàn thành khoát không chấp nhận câu:
Đăng ngàyThứ Sáu, tháng 3 04, 2022Không tất cả nhận xét nào:
Nhân đồ vật tiểu thuyết, hay nói cho gọn, nhân vật, là “nhân đồ hư cấu” (fictional character) để có một con fan (hay một loài vật được nhân phương pháp hóa) hiện diện bằng ngôn từ dưới dạng một câu chuyện, ngắn hoặc dài, được nhắc hay được viết ra bằng cách “bịa đặt”. Bạn ta cho rằng nhà văn là người chịu trách nhiệm về loại gọi là nhân vật. Thực ra, nhân đồ vật là trí tuệ sáng tạo tự nhiên của con người. Chẳng đề xuất đợi đến lúc có bề ngoài tiểu thuyết như hiện nay, mới nhân ái vật. Nhân vật, “xưa như trái đất”, đã có mặt trong những chuyện truyền thuyết và truyền miệng dân gian từ thời khuyết sử. Thần, thánh, tiên, ma – dù được đánh vẽ phong cách này hay đẳng cấp khác, cực kỳ xa biện pháp với con người bình thường -, chỉ là rất nhiều nhân trang bị ngụy trang. Loại nhân thiết bị hoang đường này đã được những văn nhân trung hoa xưa triệu tập vào một không khí hư cấu, “thượng giới”, với khá đầy đủ bộ sậu của một triều đình phong kiến, khiến cho một vùng quan trường phức tạp với đa số xung khắc, kèn cựa, tranh chấp quyền lợi và nghĩa vụ lẫn nhau không thua kém gì giữa cõi trần gian tục lụy.

Con người là 1 trong những con vật đề cập chuyện.<1> kể một mẩu chuyện là tổ chức kinh nghiệm hiện thực riêng của chính bản thân mình qua lời trần thuật để, trước hết, biến chuyển hiện thực vốn xa lạ và mơ hồ nước thành một đối tượng người tiêu dùng quen thuộc với khả tri, và sau đó, tiện lợi truyền đạt đến tín đồ khác. Khi nói một câu chuyện, trong rạm tâm, bạn kể chỉ muốn mô tả một cách trung thực và khách quan đều gì sẽ xảy ra: fan thật vấn đề thật. Nhưng mà để mẩu truyện trở bắt buộc lý thú cùng thuyết phục, người kể thường có khuynh hướng gia, giảm rất nhiều và thu xếp sự khiếu nại theo một đơn nhất tự làm sao đó cân xứng với mình, rốt cuộc, biến chuyển hiện thực thành lỗi cấu qua trung gian của ngôn ngữ. Người trong chuyện, do đó, đổi khác và auto trở thành nhân vật. Lúc đến tai tín đồ nghe, đa số yếu tố nguyên thủy trong câu chuyện bị thay đổi dạng. Mức độ biến tấu tùy nằm trong vào kỹ năng quan sát, một mặt; và mặt khác, tùy thuộc vào lòng thương, ghét, vào cách nhìn đạo đức hay thẩm mỹ riêng của người kể. Chả núm mà, cũng cùng tận mắt chứng kiến một sự kiện mà lại mỗi nhân chứng tất cả một biện pháp mô tả và nhận định và đánh giá khác nhau. Tay nghề cho thấy: nghe đề cập về một người, ta hình dung một cách; cho khi gặp mặt người đó tận mặt, ta lại thấy khác, bao gồm khi khác hẳn. Hóa ra, khi nói chuyện, vô hình trung, bạn kể đã “sáng tạo” ra một nhân vật theo cách riêng của mình. Mức độ sáng tạo càng đa dạng, càng thu hút và ly kỳ, thì nhân trang bị đó càng xa hình ảnh nguyên thủy. Bạn nghe, bởi thiên loài kiến và vì chưng tưởng tượng, lại làm biến tấu thêm một lượt nữa. Nhân vật có vẻ như như là 1 trong những ai đó, nhưng lại chẳng là ai cả, vừa quen lại vừa lạ. Quy trình hình thành nhân vật rõ ràng xuất phân phát từ hiện nay nhưng kết quả là tạo thành một “thực thể” rất khác – và rất có thể hoàn toàn khác - với bao gồm nó vào đời sống. Nó gồm số phận riêng của chính nó như là một trong hư cấu.